Lễ Thánh Gia-Lễ trọng
Hc 3,2-6.12-14;
Cl 3,12-21;
Mt 2,13-15.19-23
Các mục đồng hối hả ra đi,
tới nơi họ gặp thấy bà Ma-ri-a
cùng với ông Giu-se,
và gặp thấy Hài Nhi đặt trong máng cỏ.
Ai kính sợ Đức Chúa thì hiếu thảo với cha mẹ.
Bài trích sách Huấn ca.
2Đức Chúa làm cho người cha được vẻ vang vì con cái,
cho người mẹ thêm uy quyền đối với các con.
3Ai thờ cha thì bù đắp lỗi lầm,
4ai kính mẹ thì tích trữ kho báu.
5Ai thờ cha sẽ được vui mừng vì con cái,
khi cầu nguyện, họ sẽ được lắng nghe.
6Ai tôn vinh cha sẽ được trường thọ,
ai vâng lệnh Đức Chúa sẽ làm cho mẹ an lòng.
12Con ơi, hãy săn sóc cha con, khi người đến tuổi già ;
bao lâu người còn sống, chớ làm người buồn tủi.
13Người có lú lẫn, con cũng phải cảm thông,
chớ cậy mình sung sức mà khinh dể người.
14Vì lòng hiếu nghĩa đối với cha sẽ không bị quên lãng,
và sẽ đền bù tội lỗi cho con.
Đ.Hạnh phúc thay bạn nào kính sợ Chúa,
ăn ở theo đường lối của Người.
1Hạnh phúc thay bạn nào kính sợ Chúa,
ăn ở theo đường lối của Người.2Công khó tay bạn làm, bạn được an hưởng,
bạn quả là lắm phúc nhiều may.
Đ.Hạnh phúc thay bạn nào kính sợ Chúa,
ăn ở theo đường lối của Người.
3Hiền thê bạn trong cửa trong nhà
khác nào cây nho đầy hoa trái ;
và bầy con tựa những cây ô-liu mơn mởn,
xúm xít tại bàn ăn.
Đ.Hạnh phúc thay bạn nào kính sợ Chúa,
ăn ở theo đường lối của Người.
4Đó chính là phúc lộc Chúa dành cho kẻ kính sợ Người.5Xin Chúa từ Xi-on xuống cho bạn muôn vàn ơn phúc.
Ước chi trong suốt cả cuộc đời
bạn được thấy Giê-ru-sa-lem phồn thịnh.
Đ.Hạnh phúc thay bạn nào kính sợ Chúa,
ăn ở theo đường lối của Người.
Đời sống gia đình theo tinh thần của Chúa.
Bài trích thư của thánh Phao-lô tông đồ gửi tín hữu Cô-lô-xê.
12 Thưa anh em, anh em là những người được Thiên Chúa tuyển lựa, hiến thánh và yêu thương. Vì thế, anh em hãy có lòng thương cảm, nhân hậu, khiêm nhu, hiền hoà và nhẫn nại. 13 Hãy chịu đựng và tha thứ cho nhau, nếu trong anh em người này có điều gì phải trách móc người kia. Chúa đã tha thứ cho anh em, thì anh em cũng vậy, anh em phải tha thứ cho nhau. 14 Trên hết mọi đức tính, anh em phải có lòng bác ái : đó là mối dây liên kết tuyệt hảo. 15 Ước gì ơn bình an của Đức Ki-tô điều khiển tâm hồn anh em, vì trong một thân thể duy nhất, anh em đã được kêu gọi đến hưởng ơn bình an đó. Bởi vậy, anh em hãy hết dạ tri ân.
16 Ước chi lời Đức Ki-tô ngự giữa anh em thật dồi dào phong phú. Anh em hãy dạy dỗ khuyên bảo nhau với tất cả sự khôn ngoan. Để tỏ lòng biết ơn, anh em hãy đem cả tâm hồn mà hát dâng Thiên Chúa những bài thánh vịnh, thánh thi và thánh ca, do Thần Khí linh hứng. 17 Anh em có làm gì, nói gì, thì hãy làm hãy nói nhân danh Chúa Giê-su, và nhờ Người mà cảm tạ Thiên Chúa Cha.
18 Người làm vợ hãy phục tùng chồng, như thế mới xứng đáng là người thuộc về Chúa. 19 Người làm chồng hãy yêu thương chứ đừng cay nghiệt với vợ. 20 Kẻ làm con hãy vâng lời cha mẹ trong mọi sự, vì đó là điều đẹp lòng Chúa. 21 Những bậc làm cha mẹ đừng làm cho con cái bực tức, kẻo chúng ngã lòng.
Ha-lê-lui-a. Ha-lê-lui-a. Ước chi lòng anh em phấn khởi vì được Đức Ki-tô ban tặng bình an, và ước chi lời Người hằng sinh hoa kết quả dồi dào trong anh em. Ha-lê-lui-a.
Hãy đem Hài Nhi và Mẹ Người trốn sang Ai-cập.
✠Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Mát-thêu.
13 Khi các nhà chiêm tinh đã ra về, thì sứ thần Chúa hiện ra báo mộng cho ông Giu-se rằng : “Này ông, dậy đem Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai-cập, và cứ ở đó cho đến khi tôi báo lại, vì vua Hê-rô-đê sắp tìm giết Hài Nhi đấy !” 14 Ông Giu-se liền trỗi dậy, và đang đêm, đưa Hài Nhi và mẹ Người trốn sang Ai-cập. 15 Ông ở đó cho đến khi vua Hê-rô-đê băng hà, để ứng nghiệm lời Chúa phán xưa qua miệng ngôn sứ : Ta đã gọi con Ta ra khỏi Ai-cập.
19 Sau khi vua Hê-rô-đê băng hà, sứ thần Chúa lại hiện ra với ông Giu-se bên Ai-cập, 20 báo mộng cho ông rằng : “Này ông, dậy đem Hài Nhi và mẹ Người về đất Ít-ra-en, vì những kẻ tìm giết Hài Nhi đã chết rồi.” 21 Ông liền trỗi dậy đưa Hài Nhi và mẹ Người về đất Ít-ra-en. 22Nhưng vì nghe biết Ác-khê-lao đã kế vị vua cha là Hê-rô-đê, cai trị miền Giu-đê, nên ông sợ không dám về đó. Rồi sau khi được báo mộng, ông lui về miền Ga-li-lê, 23 và đến ở tại một thành kia gọi là Na-da-rét, để ứng nghiệm lời đã phán qua miệng các ngôn sứ rằng : Người sẽ được gọi là người Na-da-rét.
Thiên Chúa đã xuất hiện trên mặt đất
và sống giữa loài người chúng ta.
SUY NIỆM: CON PHẢI Ở NHÀ CỦA CHA CON
Khi nghĩ đến Thánh Gia, ta thường nghĩ đến một gia đình
hết sức bình yên, đầy ắp tiếng cười và niềm hạnh phúc.
Một gia đình có Chúa như gia đình Thánh Gia
dĩ nhiên không thể nào sóng gió chạm đến được.
Bài Tin Mừng hôm nay lại cho ta thấy một sự cố xảy ra,
một chuyện không vui, kéo theo nhiều âu lo và nước mắt.
Mà chuyện ấy lại xảy ra sau những ngày lễ rất vui.
Đó là tuần lễ Vượt Qua, lễ lớn nhất của dân Do-thái.
Cả gia đình gồm thánh Giuse, Mẹ Maria và Cậu Giêsu
vượt đoạn đường xa để lên Đền thờ Giêrusalem mừng lễ.
Họ vui vẻ đi chung với các đoàn hành hương.
Khi lễ kết thúc, hai ông bà trở về Nadarét,
Nghĩ rằng cậu con trai mười hai tuổi của mình đi với bà con,
sau một ngày đàng hai ông bà mới đi tìm nhưng không thấy.
Hẳn cả hai đã rơi vào tình trạng hốt hoảng, lo sợ.
Họ không biết điều gì đã xảy ra cho con mình,
đứa con được Thiên Chúa ban như một quà tặng.
Hai ông bà tìm kiếm trong tuyệt vọng và nước mắt,
gặp ai cũng hỏi, nhưng chẳng ai thấy bóng cậu bé Giêsu.
Những ngày lễ vui bỗng trở thành u ám, buồn thảm.
Vòng trở lại Đền thờ để tiếp tục tìm kiếm,
cuối cùng họ sửng sốt khi tìm thấy con ngồi rất bình yên,
như đang trò chuyện với các bậc thầy ở đó.
Chẳng nói thì ai cũng biết hai ông bà vui đến thế nào.
Họ đã mất ba ngày tìm kiếm con rồi mới tìm thấy.
Nhưng người Mẹ không thể không buông lời trách con:
“Tại sao con lại làm như vậy? Cha mẹ đã khổ tâm tìm con!”
Như Đức Maria, chúng ta cũng ngạc nhiên về Cậu Giêsu.
Cậu đã mười hai tuổi, hẳn đã biết cách cư xử với cha mẹ.
Cậu có thể ở lại Đền thờ, sao Cậu không nói một lời,
như thế tránh được bao là khổ đau và nước mắt.
Nhưng điều làm ta bị sốc lại là câu trả lời của Cậu.
Cậu trả lời câu hỏi tại sao bằng một câu hỏi tại sao khác:
“Tại sao cha mẹ tìm con?
Cha mẹ không biết con phải ở nhà của Cha con sao?”
Có người con nào dám nói với mẹ mình câu đó không,
khi nước mắt người mẹ chưa kịp khô?
Dĩ nhiên cả hai ông bà đều không hiểu lời của Cậu (Lc 2,50).
Mẹ Maria có thói quen của một tâm hồn chiêm niệm.
Khi Mẹ không hiểu thì Mẹ không bực bội gạt đi,
nhưng giữ kỹ mọi chuyện trong trái tim Mẹ (Lc 2,51).
Nhờ đó Mẹ từ từ đi sâu vào mầu nhiệm của Con mình,
từ từ hiểu hơn những gì trước đây Mẹ không hiểu.
Hành động và lời nói của Cậu Giêsu trong biến cố này
không phải là dấu hiệu nổi loạn của tuổi mới lớn,
muốn tự khẳng định mình trước quyền uy của mẹ cha.
Nhưng đây là dấu hiệu trưởng thành đầu tiên của Cậu Giêsu.
Cậu ý thức mình không những phải vâng phục cha mẹ,
mà nhất là phải vâng phục Thiên Chúa,
Đấng mà Cậu bắt đầu có tương quan thân thiết,
Đấng mà Cậu trìu mến gọi là “Cha của con” (Lc 2,49; Ga 2,16).
Khi nhận ra Cha muốn mình “phải” ở lại nhà Cha,
Cậu đã làm một quyết định khó khăn, khiến cha mẹ buồn.
Điều này cho thấy Cậu có một sự độc lập nào đó với cha mẹ,
và cho thấy sự tùy thuộc hoàn toàn của Cậu vào Thiên Chúa.
Khi nghĩ đến Mầu nhiệm Nhập Thể,
ta thường nghĩ tới Hài Nhi Giêsu sinh ra ở Belem.
Thật ra Con Thiên Chúa đã lớn lên khi mười hai tuổi,
và tiếp tục lớn lên quân bình về thể lý, trí tuệ và tâm linh,
cho đến khi đi sứ vụ cho Cha ở tuổi ba mươi (Lc 2,40.52).
Đây là mầu nhiệm của sự tăng trưởng không ngừng.
Mẹ Maria và Thánh Giuse đã đón nhận mầu nhiệm ấy,
dù gia đình cũng có lúc căng thẳng vì không hiểu nhau.
Mỗi thành viên trong nhà là một mầu nhiệm.
Tin Mừng hôm nay mời cha mẹ lắng nghe con cái,
và giúp chúng tự do đi đúng con đường Chúa mời gọi.
LỜI NGUYỆN
Lạy Chúa Giê su,
sau hơn ba mươi năm sống dưới mái nhà ở Nadarét,
Chúa đã thành một người chín chắn và trưởng thành,
sẵn sàng lãnh nhận sứ mạng Cha giao.
Bầu khí yêu thương đã góp phần không nhỏ
trong việc hình thành nhân cách của Chúa.
Chúa đã học nơi thánh Giuse sự lao động miệt mài,
sự mau mắn thi hành Thánh ý Thiên Chúa,
sự âm thầm chu toàn trách nhiệm đối với gia đình.
Chúa đã học nơi Mẹ Maria sự tế nhị và phục vụ,
sự buông mình sống trong lòng tin phó thác,
và nhất là một đời sống cầu nguyện thâm trầm.
Xin nhìn đến gia đình chúng con,
xin biến nó thành nơi sản sinh những con người tốt,
biết yêu thương tha thứ,
biết cầu nguyện và phục vụ.
Ước gì xã hội chúng con lành mạnh hơn,
Giáo hội chúng con thánh thiện hơn,
nhờ có những người trẻ khôn ngoan, khỏe mạnh,
và tràn đầy ơn nghĩa Chúa.